11.5 C
Los Angeles
Thursday, December 26, 2024

Tiến Luật gây choáng với tạo hình đột phá

Tiến Luật trong bộ tóc "không thể...

Vỡ mộng hoa hậu vì chấn thương khiêu vũ

Lê Hoàng Phương gặp chấn thương khi...

Diệp Lâm Anh hậu ly hôn đẹp hơn, giàu hơn, rạng rỡ

Diệp Lâm Anh thăng hạng nhan sắc...
HomeGOSSIPTruyện ngôn tìnhNày chú ơi? Lớn lên..cháu cưới chú được không? chap 3

Tin HOT

Này chú ơi? Lớn lên..cháu cưới chú được không? chap 3

- Advertisement -
#3
Lục Minh ở trong bệnh viện với Lạc Anh vài ngày liền.. chẳng nhớ hay màng đến Nguyệt Ánh Kỳ vẫn đang bất lực trong nhà kho.
Ngày thành hôn chỉ còn vỏn vẹn 3 ngày.Nhưng Lạc Anh vẫn còn đang phải nằm viện đ.i.ề.u t.r.ị.
Lục Minh vẫn len lỏi suy nghĩ trả thù nàng, vẫn tiếp tục tổ chức lễ cưới chỉ để lấy đi thứ cả đời nàng chỉ có một, hành hạ nàng đến sống không bằng c.h.ế.t
Cuối cùng ngày thành hôn cũng đến.Từ sớm Lục Minh đã trở về nhà, đi thẳng đến phòng kho mà mở cửa ra.
Trong đó tối đen.. không len lỏi được một ít ánh sáng gì,chỉ thấy Ánh Kỳ suy sụp ngồi trong góc gần như bất tỉnh.
Bức tường trắng sau lưng cô cũng bị cô dùng móng cào đến tróc sơn.Ngón tay cô cũng bị thương mà rỉ m.á.u không ít.
Lục Minh im lặng, trong lòng có chút cảm xúc kì lạ nhưng vẫn làm ngơ.Anh ta đi vào bếp, lấy một ly nước và quay lại.
Chẳng nói chẳng rằng gì mà hấc nước vào mặt Ánh Kỳ khiến cô tỉnh lại
– Đứng dậy đi ra ngoài, người hầu sẽ giúp mày trang điểm.
Lục Minh nói với giọng khó chịu, rõ là còn giận, còn hận lắm mà bỏ ra ngoài trước.
Ánh Kỳ thì chẳng còn chút sức mà đứng, chỉ im lặng nhìn anh bước ra ngoài.
Người hầu đợi rất lâu vẫn chưa thấy cô ra bèn đi vào và đỡ cô ra.
Họ mang cô đến phòng tân hôn, đặt cô ngồi lên chiếc giường lớn được trải ga giường trắng.
Ánh Kỳ chỉ ngồi im lặng, được họ đút cho ít bánh mềm và uống chút sữa.
Sau một lúc, khi xác nhận cô đã tỉnh táo thì liền bắt tay vào trang điểm cho cô.
Chiếc váy cưới lộng lẫy giữa phòng.. cũng là vật riêng được Lục Minh đặt người thiết kế duy nhất cho Lạc Anh.
Bây giờ lại mặc nó lên người Ánh Kỳ.Số đo 3 vòng đều rất khớp giữa hai cô nàng..Nhưng vòng 2 của Lạc Anh lại nhỏ hơn.
Ánh Kỳ bị người hầu siết chặt chiếc váy vào người đến mức không thể thở.Cô cũng chỉ biết cắn răng im lặng.Đây là điều cô mong muốn..nhưng tại sao lúc này cô vẫn không vui nổi.
Sau vài giờ, lễ cưới cũng đã bắt đầu, mọi người đều có mặt đầy đủ.Ánh Kỳ được phù rể choàng tay dẫn vào lễ đường.
Nơi mà Lục Minh đang đứng, ánh sáng tôn lên bộ vest của anh,vóc dáng bảnh bao của anh. Nhưng thứ cô nhận được là ánh mắt lạnh nhạt của anh đang nhìn mình.
Mắt cô đảo vài vòng, không thấy bố mẹ đâu cả..cô chỉ biết im lặng..cứ nghĩ bản thân đã làm nhục nhã gia tộc nên họ không dám nhận cô làm con nữa.
Cô bước đến lễ đường, đứng trước mặt Lục Minh và nghe cha đọc lời thề.
Tiếng máy ảnh tí tách xung quanh, cô cũng chỉ biết gượng cười hạnh phúc.
– Vậy..Lục Minh, con có đồng ý cưới cô gái này làm vợ.Dù vui hay buồn,khoẻ mạnh hay bệnh tật, sung sướng hay nghèo đói không?
– Con..
Lục Minh chần chừ không dám trả lời.
Lúc mà anh cất giọng lần nữa, cánh cửa sảnh chính mở ra.Thuộc hạ của anh vội chạy vào.
– Thưa ngài! Lục Anh lại suy sụp đòi t.ự t.ử tìm con!
– Lạc Anh!?
Giọng hắn vang lên cũng là lúc tai cô ù đi
Lục Minh giật vội chiếc hộp chứa nhẫn cưới, thô bạo nắm lấy tay cô đeo cho cô rồi cũng tự đeo nhẫn cho mình.
Sau đó để Ánh Kỳ trơ mắt đứng trên lễ đường nhìn anh rời đi..cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Ánh mắt của các vị khách đều đổ dồn vào cô.Ánh Kỳ tức giận ném đoá hoa đi..lủi thủi bỏ về phòng tân hôn
Đám cưới cứ thế bị hoảng lại..mọi người đều để lại quà mừng cưới cho người hầu giữ dùm rồi cũng rời đi sau đó
Đến tận tối, Lục Minh trở về nhà..im lặng đi thẳng vào phòng tân hôn..nơi Ánh Kỳ vẫn đợi anh.Trên người vẫn là bộ váy cưới ấy.
Lục Minh lại gần,hơi thở nặng nhọc đặt tay lên đầu cô khiến cô ngước lên nhìn anh
Mặt anh đỏ lắm.. uống ít nhất là vài chai rượu rồi.Hơi thở cũng có mùi cồn nữa.
– Lục Minh..? Anh còn tỉnh táo không vậy?-
Vừa dứt lời..hắn đè cô xuống giường,mạnh bạo xé bỏ chiếc váy trên người cô
– Lục Minh!?..Anh à..chú à!-
– Câm!
Lục Minh mắng một tiếng,vùi mặt vào cổ Ánh Kỳ, tay thì vẫn không yên phận.
Mặc cho Ánh Kỳ khóc lóc cự tuyệt đẩy anh ra nhiều lần nhưng vẫn thất bại
Số phận đã định, đêm hôm đó Lục Minh nhẫn tâm cướp đi lần đầu của cô.Khiến cô đau đớn đến mức ngất đi.
Đến hơn 7 giờ sáng hôm sau, cô mới có thể dậy nổi.Nhìn vết m.á.u đã khô trên giường.Cô chợt rơi vào trầm ngâm
– ..Tiểu thư? Đến giờ ăn sáng ạ..
Người hầu đã đứng ngoài cửa nhìn cô từ lúc nào, tay gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ lớn.
– V..vâng! Em sẽ đến ngay..
Ánh Kỳ lên tiếng,chờ người hầu rời đi.Cô lại nhìn lại bản thân.
Trên thân là chiếc áo sơ mi quá khổ của anh, cổ và vai đầy vết cắn. Nhớ đến đêm qua anh mạnh bạo chẳng khác gì c.ầ.m t.h.ú khiến cô rùng mình
Đúng 5 phút sau, Ánh Kỳ cũng bước đến bàn ăn, nơi Lục Minh cũng đang vừa ăn sáng vừa đọc tài liệu gì đấy.
Vừa nhìn thấy cô đã chợt hỏi
– Cô đi đâu?
– Em…
– Thiếu gia.. trước đây người có dặn dò rằng sau này khi ngài kết hôn, 7 giờ sáng phải lên phòng gọi tiểu thư xuống dùng bữa sáng, không để tiểu thư ngủ nướng hay bỏ bữa
Nữ hầu một bên lên tiếng, nhìn cô đang đứng trước mặt anh, tay đặt trên lưng ghế như muốn kéo nó ra
– Biến về phòng..mày không có tư cách ngồi ở đây.
Lục Minh lạnh nhạt lên tiếng, lườm Ánh Kỳ khiến cô rụt tay lại.
– đem bữa sáng về phòng cho cô ta.Sau này cũng không cho nó chạy nhảy lung tung, đặt biệt là không được ngồi trên bàn ăn với tôi.
Hắn nói với người hầu rồi đứng dậy đi ngang qua cô định rời đi
– À phải rồi, sắp xếp thêm phòng ngủ nhé.Tôi không muốn ngủ chung với kẻ không đáng có lòng người.
Sau đó cứ thế mà bỏ đi sau lưng nàng.Nàng nhìn người hầu, thở dài một hơi mà trở về phòng.
Đến khi nằm trên giường, cầm điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ họ hàng.
Cô lo lắng ấn vào một tin nhắn thì bất ngờ với nội dung của nó.
– “Kỳ Kỳ..nhà con bị trộm vào đêm hôm trước, cha mẹ con cũng bị t.ấ.n c.ô.n.g không thoát được rồi.”
Nguyệt Ánh Kỳ đọc dòng tin nhắn, nước mắt vô thức lại trào ra.Bây giờ thật sự sẽ không còn ai bên cạnh cô sao nữa..?
Nhìn lại những cuộc gọi nhỡ từ mẹ cô.Cô lại càng nức nở lớn hơn.Hôm qua bị chính Lục Minh dày vò mệt đến mức ngất đi không nghe thấy cuộc gọi.Bây giờ cô chỉ biết t.u.y.ệ.t v.ọ.n.g gào khóc mà trách móc mình.
– Là con bất hiếu..là con gái bất hiếu với cha mẹ..!-
________________
[TG: Cẩm Tú Cầu]
Visited 1 times, 1 visit(s) today
- Advertisement -

Cần Đọc Thêm

Tháp Eiffel Bốc Cháy

Mới Cập Nhật