Đàn bà dại đàn bà khôn
Hôm trước đọc bài của mợ Hằng về chủ đề này tôi lại nhớ đến chị.
Bữa ấy tôi đến nhà chị chơi vào một chiều đông lạnh buốt. Tôi tím tái cả môi mặc dù đã đụp lên người bao nhiêu lớp áo quần, khăn tất.
Trời đông ngoài Bắc nhiều ngày buốt kinh. Nhưng vẫn còn may là hôm ấy chỉ rét, buốt chứ không mưa phùn. Món đặc sản của quê hương ta vào mùa đông.
Vừa lượn vào sân tôi thấy chồng chị đang bơm nước tưới cây. Cái sân rộng cả trăm mét vuông được đặt khá nhiều chậu cây cảnh từ bon sao tới cao mấy mét. Cái sân sạch bong.
Hẳn là vừa mới quét.
Nhìn thấy tôi thì anh cười.
Chào người đẹp. Lâu mới thấy ghé chơi. Chị ở trong nhà ấy và vẫn tiếp tục tưới cây.
Quá quen với cảnh đó nên tôi cười. Chào anh rồi vào nhà. Chị đang nằm trên ghế mát xa, trước mặt là chiếc quạt sưởi.
Tôi hất hàm ra sân hỏi chị. Ngoan thế nhỉ?
Chị cười, khóe mắt buồn buồn. Chả ngoan mà được à.
Hai chị em trò chuyện một hồi thì anh vào. Chị bảo. Anh vo gạo giúp em, lát em cắm cơm. Rồi bỏ hộp thịt bò trong tủ lạnh rã đông hộ em luôn.
Anh gật đầu làm theo răm rắp.
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đúng là đang sai khiến còn gì?. Có lý đâu vợ ngồi chơi chồng quét sân tưới cây giờ còn nấu cơm thế chứ. Tôi nhìn chị tủm tỉm. Đúng là qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai là đây.
Chẳng gì anh cũng là một lãnh đạo cao cao đấy nhá. Tuy đã về hưu nhưng dẫu sao ra ngoài cũng vẫn còn rất nhiều người vì nể đấy nhá.
Anh bảo tôi. Đấy em ạ. Làm trai rửa bát quét nhà là anh.
Tôi cười trêu anh. Vinh hạnh nhất của người chồng là được phục vụ vợ con đấy anh. Nhiều anh muốn chả có ấy.
Anh cười. Ừ. Hãi lắm.
Chuyện là năm năm trước anh có dính với một em cấp dưới. Em lợi dụng chức quyền của anh để leo và dâng vốn tự có cho anh. Chị vô tình xem điện thoại đọc được đoạn hẹn hò của hai người.
Đàn ông mà. Mỡ để miệng mèo sao nỡ bỏ qua.
Thế là chị đi theo anh tới khách sạn. Khi về, Chị buồn rầu u uất mất mấy ngày. Con cái trưởng thành hết cả rồi. Thông gia thông giáo có cả. Giờ um sùm lên thì anh mất chức , mất danh dự. Con cái ảnh hưởng.
Vậy là chị quyết định hẹn gặp cô gái kia. Nhìn bức ảnh cô ta đi bên cạnh chồng chị vào khách sạn được chụp khá rõ cô ta hoảng lắm. Dù gì cô ta cũng đang có chồng con đàng hoàng.
Chị chỉ nhẹ nhàng nói. Nếu còn dây dưa thì có cả clip
chị thuê nhân viên cài trong phòng( chị dọa thôi chứ làm gì có).
Cô nàng van xin rối rít hứa tránh xa.
Còn nói đều do anh chủ động chứ không phải lỗi cô ta. Cô ta cấp dưới phải nghe.
Chị ghi âm đoạn nói chuyện về mở cho chồng nghe. Rồi cho anh xem clip anh chồng cô ta đang mài dao( chính chị mang dao qua nhờ cậu ta mài, rồi lén quay lại). Trong clip chị hỏi dạm nếu vợ đi ngoại tình thì cậu sẽ xử trí ra sao. Cậu chàng vô tư liếc dao. Em g..i..ết.
Anh vái chị như vái sao.hứa sẽ chấm dứt luôn. Hai tháng sau nhân có đợt điều chuyển anh chuyển luôn cô về gần nhà , tách xa anh ra.
Sau đợt điều chuyển ấy anh ngồi ghế thêm một khóa rồi nghỉ hưu.
Cũng từ đó anh răm rắp cưng chiều chị hết mực.
Chị bảo tôi. Khi người ta biết sai thì cũng nên để họ sửa sai em ạ. Đừng cố chấp mà ôm cho khổ mình.
Đấy. Biết tha thứ thì có bún nóng hổi bê tận miệng như này chả hơn lọ mọ một mình nhỉ.
Bún đem tận miệng….
- Advertisement -
- Advertisement -