Hôm nay lần đầu tiên sau ba năm cưới nhau, vợ tôi bảo đã tháo nhẫn cưới ra hai tháng nay,
Chuyện xảy ra vào tối qua, tôi giữ con (bé gần 14 tháng tuổi) còn vợ và mẹ đi mua sắm. Tôi giữ con tầm một tiếng rưỡi thì không sao nhưng sau đó đến giờ ngủ của bé nên con quấy khóc miết không nín, tôi đã làm mọi cách có thể, vì bình thường giờ đó có vợ ôm bé ngủ. Tôi gọi điện thoại lần một, nói bé đang khóc. Sau 10 phút, tôi gọi lại và bực mình nói mau về đi. Bé khóc đến khi nhà hàng xóm qua giúp mới đỡ.
Khi vợ về, tôi nói to tiếng là đi thì đi tầm tiếng về thôi, để con khóc và vào phòng đóng sầm cửa lại. Vợ bước vào nói kiểu tôi tức vì vợ đi tiêu tiền và cả năm vợ không đi đâu được, còn tôi thì đi nhậu được. Xong vợ nói mệt mỏi lắm rồi và bảo đã tháo nhẫn cưới ra hai tháng nay. Tôi bực bội nói viết đơn đi, tôi ký. Xong hai vợ chồng mỗi người một nơi. Tôi để bé cho mẹ nó, không làm gì cả, im lặng từ đêm qua đến giờ.
Sáng tôi đi làm cũng không mua đồ ăn sáng cho cả nhà, gọi là mặc kệ cả. Tôi đi nhậu thì tính bằng tháng, lâu lâu mới đi, không bê bết gì. Trong gia đình, tôi làm việc nhà, đi chợ nấu ăn, giặt, rửa bát, vợ chăm bé. Buổi tối bé còn ti sữa mẹ, tôi biết vợ mệt nên cố gắng giành mọi việc nhà để làm. Ban ngày đi làm, mẹ chăm bé giúp vợ chồng tôi, buổi trưa có ngày tôi cho bé ăn hoặc mẹ cho, buổi chiều tôi làm về chơi với bé hoặc nấu ăn thay mẹ. Bình thường cuối tuần, chúng tôi đi chơi hoặc ăn ngoài.
Chúng tôi có nợ ngân hàng một khoản vì mua nhà. Lương tôi một phần trả nợ ngân hàng, một phần chi tiêu, một phần tiết kiệm. Lương vợ cũng dành để chi tiêu trong gia đình bằng một phần ba của tôi. Cảm giác vợ muốn cuộc sống tốt hơn, tiêu được nhiều hơn (thà ở nhà thuê còn hơn có nhà). Cả năm vợ không tiêu gì mấy cho bản thân, tôi thấy như vợ đang tức nước vỡ bờ. Một đêm tôi và vợ đều không ngủ, bé con ngủ xíu lại dậy la vì tối nay khóc nhiều nên ảnh hưởng, tôi để vợ tự lo. Tôi không muốn ly hôn nhưng không biết phải đối diện thế nào? Nhờ quý độc giả cho lời khuyên. Xin cảm ơn
Trúc Quân