Quốc hội Suriname đã bầu bà Jennifer Geerlings-Simons trở thành nữ tổng thống đầu tiên của quốc gia này, đánh dấu một cột mốc lịch sử đối với đất nước Nam Mỹ. Diễn biến này diễn ra sau cuộc tổng tuyển cử vào ngày 25 tháng 5 năm 2025, trong đó không đảng nào giành được đa số ghế. Đảng Dân chủ Quốc gia (NDP) do bà Simons lãnh đạo đã giành được 18 ghế, chỉ hơn 1 ghế so với Đảng Cải cách Tiến bộ (VHP) của đương kim Tổng thống Chan Santokhi, giành được 17 ghế. Các đảng nhỏ còn lại nắm giữ 16 ghế, làm cho việc hình thành liên minh là điều không thể tránh khỏi[1][5].
Chỉ hai ngày sau bầu cử, bà Simons đã dẫn dắt việc thành lập một liên minh gồm sáu đảng phái chính trị, chiếm tổng cộng 34 trong số 51 ghế trong quốc hội — vừa đủ để đạt đa số hai phần ba cần thiết để bầu tổng thống. Liên minh này đã chính thức bầu bà vào chức vụ tổng thống ngày 6 tháng 7, và lễ nhậm chức dự kiến diễn ra vào ngày 16 tháng 7 năm 2025[1][5][6]. Cùng lúc, ông Gregory Rusland, lãnh đạo Đảng Quốc gia Suriname (NPS), được bầu làm phó tổng thống[1].
Bà Jennifer Geerlings-Simons, xuất thân là một bác sĩ, từ lâu đã là một nhân vật có ảnh hưởng trong chính trường Suriname. Bà từng giữ chức Chủ tịch Quốc hội trong suốt một thập kỷ từ năm 2010 đến 2020 và được bầu làm lãnh đạo Đảng NDP vào năm 2024 sau khi người sáng lập kiêm cựu tổng thống Desi Bouterse qua đời[4][5]. Bà Simons được đánh giá cao bởi phong cách lãnh đạo nghiêm túc và chiến lược. Bà chủ trương xây dựng một chính phủ minh bạch, chính trực và có trách nhiệm, đồng thời thúc đẩy tăng trưởng kinh tế vì lợi ích chung cho toàn dân. Chính sách của bà ưu tiên chi tiêu cho xã hội, phân phối tài sản một cách công bằng và đầu tư vào những lĩnh vực trọng yếu như giáo dục, y tế, sản xuất trong nước, cơ sở hạ tầng và du lịch, nhằm thúc đẩy phát triển bền vững và nâng cao mức sống của người dân Suriname[5].
Suriname hiện đang đứng trước một bước ngoặt kinh tế quan trọng nhờ các phát hiện dầu khí lớn ngoài khơi, dự kiến sẽ được khai thác và bắt đầu sản xuất vào năm 2028. Đây là cơ hội để nhà nước tăng đáng kể nguồn thu ngân sách[1][6]. Tuy nhiên, đất nước cũng đang phải đối mặt với áp lực tài chính nghiêm trọng, với khoản nợ và lãi suất hàng năm lên tới khoảng 400 triệu USD. Chính quyền tiền nhiệm dưới sự lãnh đạo của ông Santokhi đã triển khai các biện pháp thắt chặt chi tiêu và đề nghị hỗ trợ từ Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) nhằm bình ổn kinh tế, song những biện pháp này bị người dân phản đối[6]. Bà Simons tuyên bố ưu tiên hàng đầu của nhiệm kỳ Tổng thống sẽ là ổn định tài chính quốc gia, cùng với việc cải thiện hiệu quả thu thuế — đặc biệt là từ các hoạt động khai thác vàng quy mô nhỏ, vốn chưa được quản lý hiệu quả[5][6].
Việc bà Jennifer Geerlings-Simons trở thành tổng thống mang tính biểu tượng cao, khi bà là người phụ nữ đầu tiên đảm nhiệm cương vị lãnh đạo đất nước kể từ khi Suriname giành độc lập từ Hà Lan vào năm 1975. Các nhà lập pháp và người dân trên khắp đất nước đều xem đây như một sự kiện trọng đại, mang ý nghĩa sâu rộng về mặt chính trị và xã hội[1][7]. Chính phủ mới dưới sự dẫn dắt của bà được kỳ vọng sẽ điều hành giai đoạn phát triển dầu mỏ sắp tới một cách thận trọng và công bằng, nhằm ngăn ngừa tình trạng tập trung giàu có và thúc đẩy một mô hình tăng trưởng bao trùm, nhằm đảm bảo tất cả người dân Suriname đều được hưởng lợi từ tài nguyên quốc gia[5].