22.2 C
Los Angeles
Wednesday, November 26, 2025
HomeTIN HOTTôi cảm thấy ốm yếu đến mức tưởng mình sắp chết... nhưng...

Tin HOT

Tôi cảm thấy ốm yếu đến mức tưởng mình sắp chết… nhưng hóa ra đó là một tình trạng liên quan đến ruột mà các bác sĩ thường chẩn đoán nhầm là hội chứng ruột kích thích (IBS): Tình trạng này rất phổ biến và có nhiều thông tin sai lệch về cách điều trị, Nicola cho biết… nhưng đây mới là phương pháp thực sự hiệu quả.

- Advertisement -
- Advertisement -

Một ý nghĩ bỗng lặng lẽ len lỏi vào đầu tôi, rồi cứ ở mãi đó: “Lỡ như mình sắp chết thì sao?” Lúc ấy, tôi đang trải qua một cơn đau dữ dội – sau này tôi mới biết, đó là một đợt viêm túi thừa. Chưa bao giờ tôi cảm thấy yếu ớt, mệt mỏi như thế. Cơn đau không chỉ là thể xác mà còn khiến tinh thần tôi kiệt quệ theo. Không còn sức để suy nghĩ rõ ràng, mỗi cử động nhỏ cũng làm tôi nhăn mặt vì đau đớn.

Nằm đó, trằn trọc trên giường, tôi thầm đếm từng nhịp tim, từng hơi thở—mỗi nhịp đập như một lời nhắc rằng mình vẫn còn sống, nhưng không ai nói trước được… được bao lâu.

Tôi không phải là người dễ hoảng loạn. Tôi vẫn thường tự xem mình là người điềm tĩnh, có lý trí, đặc biệt là trong những tình huống khẩn cấp. Thế nhưng, cảm giác đêm đó khiến tôi hoàn toàn gục ngã. Đó không phải chỉ là cơn đau thông thường. Nó giống như cơ thể tôi đang giương cờ trắng đầu hàng. Tôi nhìn lên trần nhà và tự hỏi: phải chăng đây là cách mọi chuyện kết thúc?

- Advertisement -

Tôi đã từng nghe người ta nói về viêm túi thừa, nhưng thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ dành nhiều sự chú ý. Một cái tên y học xa lạ, nghe có vẻ như một chứng bệnh nhức đầu thông thường. Nhưng hóa ra, nó lại có thể là một cơn sóng ngầm dữ dội, chỉ chực chờ cuốn phăng bạn đi nếu bạn chủ quan.

Không khí trong phòng lúc đó dường như đặc quánh lại. Ngoài trời không có lấy một tiếng động nào – không xe cộ, không tiếng người. Sự tĩnh lặng khiến mọi cảm giác trong cơ thể tôi trở nên rõ nét khủng khiếp.

Tôi nghĩ về những cuộc trò chuyện còn dang dở, những dự định vẫn chưa thực hiện. Những khoảnh khắc nhỏ nhặt từng bị tôi bỏ qua, giờ đây bỗng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Khi đối mặt với nỗi sợ rằng mọi thứ có thể chấm dứt bất cứ lúc nào, ta sẽ bắt đầu nhận ra đâu mới là điều thật sự quan trọng.

Hóa ra, không cần phải trải qua tai nạn xe hay căn bệnh hiểm nghèo để cảm nhận sự mỏng manh của đời sống. Đôi khi, chỉ một lần cơ thể lên tiếng, cũng đủ để ta nhìn lại chính mình. Và với tôi, khoảnh khắc ấy đã trở thành một tiếng chuông thức tỉnh – tôi cần lắng nghe cơ thể mình hơn, quan tâm tới sức khoẻ nhiều hơn, và sống trọn vẹn cho từng ngày còn lại.

- Advertisement -

Cần Đọc Thêm

Lạp Vị Phát Thành

Mới Cập Nhật