Lee Dong-shik, một nhiếp ảnh gia người Hàn Quốc vào năm 1982, đã rơi vào nỗi ám ảnh sâu sắc với cái chết. Ông mong muốn tận mắt chứng kiến và ghi lại giây phút cuối cùng của con người bằng ống kính máy ảnh, xem đó là một dạng nghệ thuật khiêu khích và cấm kỵ mà ông tin rằng có thể khiến tên tuổi mình vang danh toàn cầu[1][6]. Sự ám ảnh lệch lạc ấy đã đẩy ông đến việc đầu độc một phụ nữ tên là Kim Kyung-hee bằng chất potassium cyanide, tỉ mỉ chụp lại từng khoảnh khắc khi nạn nhân vật lộn giữa sự sống và cái chết[1]. Sau khi Kim qua đời, Lee vẫn tiếp tục chụp ảnh khi lột bỏ quần áo nạn nhân, và tuyên bố với điều tra viên rằng hình ảnh thân thể người đang chết chính là nghệ thuật đích thực mà ông luôn theo đuổi[1].
Vụ án của Lee đã gây xôn xao dư luận và trở thành cột mốc quan trọng trong lịch sử điều tra pháp y tại Hàn Quốc. Trong tay ông là hàng trăm bức ảnh các phụ nữ khác nhau — khoảng 20 người, chưa kể vợ và vợ cũ — với nội dung từ có yếu tố khiêu dâm đến các cảnh chết giả được dàn dựng tinh vi[2][3]. Nhật ký riêng của Lee lột tả những tưởng tượng đen tối về việc giết người và ghi lại khoảnh khắc họ lìa đời, kèm danh sách tên các phụ nữ mà ông từng chụp ảnh[2][3]. Khi bị bắt, ban đầu Lee khai rằng Kim đã tự nguyện tìm đến cái chết và ông chỉ đơn thuần ghi lại quá trình ấy. Tuy nhiên, cảnh sát không tin lời khai này và dựa vào các cuộn phim ban đầu để thực hiện phân tích pháp y[2][3].
Những bức ảnh từ vụ án sau đó được gửi tới Nhật Bản và cả các chuyên gia trong nước để phân tích. Sử dụng kỹ thuật phóng đại và phương pháp giám định hình ảnh tiên tiến tại thời điểm đó, các nhà điều tra đã xác định được dấu hiệu của sự sống kéo dài và chuỗi tiến trình cái chết của nạn nhân, đánh dấu bước đột phá trong công nghệ điều tra pháp y[2][3].
Lee Dong-shik bị tuyên án tử hình và bị hành quyết bằng hình thức treo cổ vào năm 1986, kết thúc một vụ án rúng động[1]. Mặc dù có suy đoán rằng Kim không phải là nạn nhân đầu tiên, và những vụ giết người khác có thể đã được Lee dàn dựng để phù hợp với tư tưởng nghệ thuật méo mó của mình, nhưng cuộc điều tra sâu thêm đã bị dừng lại, có thể do lo lắng về hình ảnh quốc tế của Hàn Quốc trong bối cảnh chuẩn bị các sự kiện lớn[1].
Vụ án vẫn được các nhà tội phạm học Hàn Quốc quan tâm nghiên cứu, như một ví dụ tiêu biểu cho sự đan xen đáng sợ giữa lòng hiếu kỳ bệnh lý về cái chết và ranh giới đạo đức của nghệ thuật hình ảnh[1][6]. Cái chết đau thương của Kim Kyung-hee trở thành biểu tượng của sự phản bội niềm tin ngây thơ — một phụ nữ trở thành nạn nhân cho khát vọng nghệ thuật lệch lạc của một người đàn ông ám ảnh cái chết. Ngày nay, những hình ảnh mang tính cực đoan như vậy bị cấm công khai để bảo vệ phẩm giá nạn nhân, nhưng sự tò mò về cái chết vẫn tiềm ẩn trong thế giới số hiện đại[1].