Câu chuyện về nỗi lo lắng ngày càng gia tăng trong giới trẻ hiện nay – nỗi sợ sẽ chọn sai người để cùng đi hết cuộc đời – đang trở nên phổ biến hơn bao giờ hết.
Tại Hà Nội, Minh, một phụ nữ 35 tuổi, sống trong trạng thái căng thẳng liên miên. Điều khiến cô lo lắng không phải là công việc hay tiền bạc, mà là áp lực không ngừng trong việc tìm kiếm một người bạn đời phù hợp. Với nhiều người như Minh, tình yêu không còn là sự lãng mạn thuần túy; nó đã trở thành một cuộc tìm kiếm đầy căng thẳng, nơi mỗi bước đi đều bị ám ảnh bởi suy nghĩ: “Nếu chọn sai thì sao?”
Việc tìm một người để yêu thương giờ đây không chỉ dừng lại ở cảm xúc. Đó là việc tìm một người hội tụ đủ mọi tiêu chí – tài chính, học vấn, ngoại hình, tính cách, gia đình – một bản danh sách dài mà ai cũng phải cân nhắc. Và “nếu người đó không phải là đúng người thì sao?” – câu hỏi ấy bám theo từng cuộc hẹn, từng tin nhắn. Vì thế, quá trình tìm kiếm người yêu dần trở nên giống một buổi phỏng vấn xin việc, hơn là hành trình tự nhiên của hai người tìm hiểu nhau qua những lần gặp gỡ đầy cảm xúc.
Không ai miễn nhiễm được áp lực. Gia đình giục giã, bạn bè đã cưới con bồng, xã hội liên tục nhắc đến những cột mốc “đúng tuổi, đúng thời điểm”. Trong guồng quay đó, nhiều người bị cuốn vào cuộc đua vô hình với thời gian, dẫn đến những quyết định vội vàng. Sự ám ảnh về việc phải tìm được người “hoàn hảo” khiến họ mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn: hẹn hò, thất vọng, rồi lại bắt đầu lại với sự lo lắng càng sâu sắc hơn.
Khi bạn lúc nào cũng sợ mình sẽ chọn sai, tình yêu cũng mất dần vẻ đẹp vốn có. Mâu thuẫn nhỏ hoặc một điểm chưa hoàn hảo ở người kia bỗng trở thành lý do để nghi ngờ, chần chừ. Không còn là sự thấu hiểu và vun đắp, nhiều người giờ đây chỉ mải lo tìm lỗi, thay vì trân trọng những gì người trước mặt đem lại.
Tình trạng này phản ánh một sự thay đổi lớn trong cách nhìn về các mối quan hệ. Khái niệm “cùng nhau trưởng thành và vượt qua những điểm chưa hoàn hảo” đang bị thay thế bằng mong muốn tìm được ai đó đã chuẩn chỉnh, hoàn thiện sẵn. Nhưng sự thật là không có ai và không có mối quan hệ nào hoàn hảo. Chạy theo một hình mẫu lý tưởng chỉ khiến người ta thêm cô đơn, mắc kẹt trong những mối tình thoáng qua, không hồi kết.
Với Minh và nhiều người khác, điều cần thay đổi nên bắt đầu từ chính góc nhìn. Tình yêu không phải là tìm một người không tì vết, mà là học cách tạo dựng cuộc sống với một người có những điều chưa hoàn hảo như chính mình. Đó là hành trình cần can đảm từ bỏ nỗi sợ sai lầm, để đón nhận thực tế rằng yêu thương là một quá trình phát triển cùng nhau, không phải là tìm được một kết thúc trọn vẹn ngay từ điểm xuất phát. Điều quan trọng không chỉ là tìm thấy ai đó, mà là học cách yêu thương người ấy, cả khi họ không hoàn hảo.

