12.8 C
Los Angeles
Thursday, December 12, 2024
HomeGOSSIPNày chú ơi? Lớn lên..cháu cưới chú được không? chap 6

Tin HOT

Này chú ơi? Lớn lên..cháu cưới chú được không? chap 6

- Advertisement -
#6
Ánh Kỳ từng bước nặng nhọc rời khỏi phòng bệnh, đi trên hành lang trắng dài thăm thẳm
Lúc mà cô lơ là nhất,cô vô tình đụng trúng một người rồi ngã quỵ xuống đất.
– ?..em gì ơi..em ổn chứ?
Ánh Kỳ nhận thấy giọng nói này quen lắm.Ngước nhanh đầu lên thì đập vào mắt cô là Vũ Kiệt..họ hàng của cô.
– Anh..anh họ!? Anh về nước lúc nào vậy..?
– Bất ngờ thật.Anh mới về tối qua.Họ chuyển công tác anh về nước.
Vũ Kiệt vừa nói, vừa đưa tay kéo cô dậy và đưa tay phủi quần áo cho cô
– Em dạo này sống ổn chứ? Anh nghe nói trong đám tang chú thím, em không có mặt sao?
– .. Chuyện này khó nói lắm..chồng em không cho em đến đó.
Ánh Kỳ trả lời hơi ngượng ngùng, nhìn anh một lúc rồi mĩm cười nhẹ.
– Ồ..ồ! Khoan! Chồng? Anh có nghe nhầm không? Anh chỉ mới ra nước ngoài 3 năm mà em đã cưới chồng rồi á?
– Rõ ràng năm anh đi, em còn chưa có người yêu.Sao cưới vội thế?..hay là em có thai-
Vừa dứt lời, Vũ Kiệt đã ăn cả một bạt tai vào mặt..
– Cấm anh suy nghĩ bừa! Là em bị ép..
– .. Chuyện này là thế nào? Giải thích cho anh ngay.
Anh ấy nhẹ nhàng nói,nhưng có phần khó chịu trong lời nói của mình..nhìn nàng đang cố suy nghĩ để đưa ra lời giải thích
– Em sẽ giải thích sau được không?..bây giờ em chỉ muốn đến mộ của bố mẹ thôi.
Ánh Kỳ nói, chấp hai tay lại với vẻ cầu xin và nhìn anh mình.
– Được.Anh đưa em đi.
Vũ Kiệt gật đầu, cởi chiếc áo khoác ngoài quen thuộc của bệnh viện rồi dẫn cô đến lối ra.
Anh đưa cô xuống hầm để xe, mở cửa cho cô ngồi ở ghế phụ rồi mình cũng về ghế lái mà lái xe rời đi
– Vậy..em có thể kể chi tiết những gì đã xảy ra trong 3 năm anh ra nước ngoài làm việc không?
– Em có thích một người..hơn em tận 10 tuổi.Hôm em đậu đại học ,bố mẹ em mời người đó đến..nhưng họ lại mang theo bạn gái.
– ..Thế thì liên quan gì đến chồng em?
– Người ấy đưa cho bố mẹ em tấm thiệp mời, còn nói cô ấy mang thai mà muốn bố mẹ em đến.Em cũng phải đến đó,trong khi mọi người không để ý thì em có đi dạo thì vô tình bắt gặp bạn gái của người nói rằng cái thai không phải của họ..em tính chụp hình lại làm bằng chứng nhưng điện thoại vô tình kêu lên và em bị bắt tại trận.
Ánh Kỳ tiếp tục kể, gục đầu vào ghế và cúi mặt xuống,thậm chí còn chẳng nhìn con đường mà chiếc xe đang lao qua.
– Tiếp tục đi.Anh nghe đây.
– Khi đang em và cô gái đó đang dằn co,cô ta đẩy ngã em về phía sau.Vô tình mất đà mà té xuống cầu thang.Họ nhìn thấy thì một mực bảo em đẩy cô ấy.Em lúc đó đã cố gắng giải thích trong vô vọng.
– Sau đó em hay tin cái thai đó đã mất, người ta vì hận em mà bắt em về và ép cưới em.Còn trắng trợn cướp đi lần đầu của em.Hiện tại còn rút máu em đem cho cô bạn gái đó.
Ánh Kỳ tiếp tục nói, càng nói nước mắt lại càng trào ra khiến giọng cô nghẹn ngào và bất lực hơn.
Vũ Kiệt một bên chỉ biết im lặng lái xe, sau một lúc thì thở dài rồi nói.
– Hiện tại cứ ở nhà anh đi.Khi nào tinh thần em ổn định thì chúng ta sẽ tìm cách giải quyết chuyện này..
Anh ấy trả lời,,đưa tay xoa nhẹ đầu cô.
Sau một lúc họ cũng đến trang viên nghĩa trang,cô mở cửa bước xuống xe.Đứng trước cổng trong im lặng.
– Đi nào.Anh thấy bia mộ của cha mẹ em đẹp lắm.
Ánh Kỳ một bên nghe thế cũng chạy theo, quả thật là vậy.
Hai bên bia mộ của cha mẹ cô là hàng cây xanh tốt, loại đá trên bia mộ cũng là loại đá cẩm thạch đắt tiền.
– Thứ này là do người bạn của cha em làm nên đấy.
– Vâng..
Nàng gật đầu với Vũ Kiệt, nhẹ nhàng quỳ xuống trước bia mộ của cha mẹ, dập đầu xuống đất 3 lần.
– là con bất hiếu… ngày tang cũng không có mặt..Mong cha mẹ đừng trách phạt con.
– Dù có cho là kiếp sau hoặc là sau nữa..con vẫn nguyện làm con của hai người.
Sau khi tạ lỗi trước bia mộ của cha mẹ, Ánh Kỳ đứng dậy, xoay người cùng Vũ Kiệt rời đi.
Vũ Kiệt dẫn cô đến một căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố.Bật đèn lên và huýt nhẹ vào vai cô
– Bây giờ cứ ở tạm đây đi.Anh vẫn chưa sắp xếp phòng cho khách, tối nay em cứ ngủ ở phòng anh.Anh sẽ ra sofa ngủ.
Ánh Kỳ gật đầu, nhìn xung quanh với vẻ thích thú với cái view có thể nhìn toàn thành phố này.
– Mà này bé con.. chồng em..tên gì vậy?
Vũ Kiệt chợt hỏi, tò mò nhìn em.
– ..Lục Minh.. Là Lục Minh.
Nghe được câu trả lời, Vũ Kiệt chợt xanh mặt.
– Đừng nói với anh..Cô gái em động tay là Hàn Lạc Anh?
Ánh Kỳ im lặng, bất lực gật đầu.
– Anh quen?..
– K..không! Không quen.
Anh chối đây đẩy.Nhưng vẻ mặt lại hiện rõ nét nói dối.
“Ôi..m.ẹ..k.i.ế.p. Ánh Kỳ..em vớ phải thằng bạn thân anh rồi.”
Vũ Kiệt chợt nghĩ,im lặng nhìn cô gái nhỏ trước mặt rồi cất lời.
– Em nghỉ ngơi đi.Bây giờ anh phải đến bệnh viện, anh vẫn còn vài bệnh nhân cần được kiểm tra.
– Vâng ạ.
Ánh Kỳ trả lời, nhìn anh rời đi.
Nàng cứ thế ở nhà anh họ nàng cho đến khi trời tối.
Khi Lục Minh quay về biệt thự, đưa áo khoác cho người hầu
– Ngày mai vẫn chuẩn bị một phần ăn bổ máu cho Ánh Kỳ.
– Thưa cậu chủ..cô ấy vẫn chưa về…
– Cô nói cái gì!?
_________________
[ TG: Cẩm Tú Cầu ]
Visited 1 times, 1 visit(s) today
- Advertisement -

Cần Độc Thêm

Mới Cập Nhật