- Advertisement -
#2
Đến ngày bữa tiệc diễn ra.Ánh Kỳ bất lực bị bố mẹ kéo đến bữa tiệc của chú Lục Minh
Cô khó chịu trong lòng.. nước mắt muốn trào ra lắm chứ.
Ánh Kỳ cả buổi tiệc chỉ ngồi ở ghế, im lặng nhìn chủ bữa tiệc ăn mừng với vị hôn phu mà tim như bị
triệu nhát d.a.o đ.â.m vào.
Đến khi kết thúc buổi tiệc, cha mẹ cô đứng nói chuyện với Lục Minh.
Cô thấy thế thì cũng chẳng muốn xen vào..đi dạo quanh biệt thự của anh.Cô đi đến cuối hành lang thì nghe thấy tiếng Lạc Anh nói chuyện với ai đó qua điện thoại.
– Tôi biết anh đang rất cần tiền nhưng làm ơn đừng nói với Lục Minh rằng nó không phải con của anh ấy.
Cô ta nói gì cơ chứ? Ánh Kỳ nấp trong góc,bất ngờ khi nghe được cuộc nói chuyện này..cô bé muốn lấy điện thoại ra để ghi âm lại cuộc trò chuyện của ả ta thì quên mất điện thoại chưa tắt thông báo.
Tiếng tin nhắn vang lên khiến Lạc Anh bất ngờ, ả ta lao đến, chẳng nói gì mà đã động tay động chân.
– Mẹ con c.h.ó! Mày nghĩ mày đang nghe lén ai vậy!?
– Cô..cô..! Ahh..
Ánh Kỳ như bị chặn họng,kêu lên khi mảnh tóc trên đầu bị cầm chặt đến đau đớn.Hai cô gái dằn co trên tầng hai toà biệt thự, nơi chẳng có ai đến vì tiệc được tổ chức ở lầu một.
Không biết họ dằn co qua lại kiểu gì, Ánh Kỳ thế mà đẩy Lạc Anh xuống cầu thang tầng một..làm ả ta lộn vài vòng và ngã nhào xuống đất trước mặt mọi người.
M.á.u cứ thế chảy thành một đường.Ả ta sợ hãi hét lên.
Lục Minh nghe thấy tiếng hét liền chạy đến đỡ người mình yêu.Anh nhìn lên thì thấy cô gái nhỏ đứng nhìn anh với vẻ kinh hoàng tột độ.
– Nguyệt Ánh Kỳ! Cháu làm cái quái gì vậy!?
– Em..em không làm..em thề mà..em không có làm!
Ánh Kỳ hét lên, muốn giải thích gì đó thì bị Lạc Anh chặn họng
– Lục Minh..cứu con đi..làm ơn! Em đau quá!
Lạc Anh khóc nấc lên,giả vờ đ.a.u đ.ớ.n nhưng lại đang rất hả lòng hả dạ
Lục Minh đ.a.u lòng, bế Lạc Anh lên theo kiểu cô dâu rồi nhanh chóng rời đi, để lại mọi người trong bữa tiệc đang bàn tán..cha mẹ nhìn Ánh Kỳ với ánh mắt thất vọng. Còn cô thì chỉ im lặng nhìn anh rời đi.
Đến tối hom đó, Lục Minh phóng xe thẳng đến nhà Ánh Kỳ, đá cửa xông vào.
Ánh Kỳ thì đang ngồi ở phòng khách, lạc trôi trong dòng suy nghĩ của mình thì nghe thấy tiếng động lớn.
Cô vội vã đứng dậy thì đã thấy Lục Minh bước vào và t.á.t mạnh vào mặt cô khiến cô ngã khụy xuống ghế dài.Tay bất giác xoa má và kinh ngạc nhìn anh.
Cha mẹ cô cũng chạy từ phòng ra sau khi nghe thấy tiếng động, thấy khung cảnh dưới nhà liền chạy xuống.
– C.o.n k.h.ố.n! Tại mày mà Lạc Anh s.ả.y t.h.a.i rồi! Đền m.ạ.n.g cho con tao mau!-
– Chú..chú phải tin em! C.á.i t.h.ai đó không phải con của chú! Lạc Anh đang lừa chú đấy!-
– Còn dối trá!?
Lục Minh mạnh giọng, khiến cô gái nhỏ co rúm lại vì sợ
– Lục Minh..cậu bình tĩnh. Tôi nghĩ con bé sẽ không h.ạ.i người như thế đâu.
Cha cô lên tiếng, muốn xoa dịu cơn giận của Lục Minh và giải oan cho con gái.
– Tôi không cần biết. Nợ http://m.xn--nkg.ng/ trả m.ạ.ng.Em muốn cưới tôi lắm phải không Nguyệt Ánh Kỳ? Được! Tôi sẽ cho em biết cái giá phải trả khi bước chân vào nhà họ Lục!
Mặc kệ cha mẹ cô có cầu xin. Lời Lục Minh nói ra khó có thể rút lại.Nắm chặt tay nàng mà mang nàng ta rời đi, mặc cho nàng có vùng vẫy.
Lục Minh mang cô ra xe,c.ư.ỡ.n.g c.h.ế đẩy cô vào trong xe và đóng cửa lại.Cô sợ hãi đ.ậ.p cửa hét lên và xin tha nhưng lời nói của cô chẳng khác gì rơi vào tai người điếc.
Chiếc xe cứ thế lao vuốt đi trong màn đêm lạnh lẽo.. để lại cha mẹ cô bất lực đứng trước cửa nhà.
Gần nửa tiếng, chiếc xe đã trở về căn biệt thự..nơi bữa tiệc đã tàn vài tiếng trước, Lục Minh tàn nhẫn kéo cô gái nhỏ vào nhà.
Tay hắn giữ chặt tay Ánh Kỳ cho đến khi đưa cô đến trước một phòng kho, mở cửa rồi đẩy cô vào trong.
– Bỏ đói nó. Đến ngày thành hôn mới được đem nó ra ngoài
Lục Minh nói với giọng điệu chắc chắn với những người hầu đang dọn dẹp căn biệt thự. Chẳng ai dám lên tiếng hay kháng lệnh, chỉ sợ lỡ lời có thể ch*ết ngay tại chỗ.
– Lục Minh..em xin anh! Em sợ tối..cho em ra ngoài đi mà..! Em cầu xin anh!-
Ánh Kỳ l.i.ề.u m.ạ.n.g đập cửa, khóc nấc lên và hét lớn.Nhưng cuối cùng vẫn bị anh ta làm ngơ.
Xong xuôi mọi việc, Lục Minh ra xe, lên đường đến bệnh viện thăm Lạc Anh vẫn còn đang diễn cảnh đ.a.u k.h.ổ.
Khung cảnh bệnh viện trắng xoá, mùi của thuốc chất tẩy và cồn trong không khí.
Lục Minh đẩy cửa bước vào căn phòng bệnh riêng của Lạc Anh.
Đập vào mắt là cảnh Lạc Anh ôm chặt chăn, khóc lóc thảm thiết trên giường.
Lục Minh đau lòng, bước đến ôm chặt lấy cô ta
-Lục Minh..con..con chúng ta..là em không cẩn thận..là lỗi tại em..!
– Shh…im lặng nào Lạc Anh.. không phải em làm..là con ranh Ánh Kỳ làm ra việc này..anh sẽ đòi lại công bằng cho em.
Lục Minh ôm chặt lấy người thiếu nữ thổn thức như rất bất lực..tay không ngừng vuốt ve sau đầu ả ta mà quên mất cô bé đang t.u.y.ệ.t v.ọ.n.g khóc lóc trong nhà kho ở biệt thự.
Lạc Anh trong lòng vui sướng.. nghĩ đến việc bản thân sẽ không bị làm phiền bởi c.á.i t.h.a.i nữa thì vui muốn nhảy cẫng lên.Nhưng lại trưng ra bộ mặt giả tạo đầy nước mắt này.
Nhìn người mình yêu đ.a.u đ.ớ.n thế này.Lục Minh lại càng thù hận muốn Nguyệt Ánh Kỳ trả giá gấp trăm lần.
________________
[TG: Cẩm Tú Cầu]
Visited 1 times, 1 visit(s) today
- Advertisement -